20/04/23 – 08:04
TÌNH CHA
CHA ít nói nhưng đầy tình cảm
LÀ bờ vai con bám tay vào
BÓNG người tựa những vì sao
CẢ trong tiềm thức ngọt ngào thương yêu
CÂY đơm nụ thật nhiều lộc biếc
CAO đến tầm chỉ việc đơm bông
CHỞ bao ánh nắng tươi hồng
CHE đi nỗi khổ mênh mông giữa đời
CON bươn chải muôn nơi hiểu rõ
NHỮNG việc làm khốn khó bên cha
GIAN nan chẳng chút nề hà
LAO đao cũng phải vượt qua mọi điều
CUỘC sống gặp bao nhiêu trắc trở
ĐỜI vẫn vui dù ở chốn nào
CHA LÀ BÓNG CẢ CÂY CAO
CHỞ CHE CON NHỮNG GIAN LAO CUỘC ĐỜI.
NGHĨA MẸ
MẸ luôn dạy chúng con mọi thứ
MANG cho đời nghĩa cử đẹp tươi
MỘT mai khôn lớn thành người
NẮNG mưa chẳng ngại dù nơi thị thành
HAI mươi tuổi màu xanh áo lính
SƯƠNG gió bay kiên định vững vàng
ĐEM về là những hành trang
RA đi bảo vệ xóm làng bình yên
CHỢ quê cũ mẹ hiền sớm tối
ĐỔI bão giông lặn lội thân cò
LÀM nhiều chỉ ước ấm no
ĐƯỜNG đời không phải rối vò tâm can
Con sẽ gặp muôn vàn hạnh phúc
Đi mọi nơi trong đục tỏ tường
MẸ MANG MỘT NẮNG HAI SƯƠNG
ĐEM RA CHỢ ĐỔI LÀM ĐƯỜNG CON ĐI.
THÁNG NĂM KỶ NIỆM
Tháng Năm về con lại nhớ đến cha
Cùng kỉ niệm trong căn nhà ngày đó
Niềm hạnh phúc đàn trẻ thơ bé nhỏ
Trọn tình thương mặc nghèo khó chất đầy
Đến bây giờ hồi tưởng vẫn còn đây
Màn đêm xuống được sum vầy vui vẻ
Cái thằng út làm nũng luôn đòi mẹ
Chạy long nhong trượt chân té khóc òa
Bao năm rồi người cất bước đi xa
Nhưng chẳng thể nào phai nhòa kí ức
Tìm đất hứa để tha phương cầu thực
Nhớ về quê con thổn thức thêm nhiều
Giữa đường tình bước lạc lõng cô liêu
Chưa hiểu hết những điều cha đã chỉ
Luôn cẩn thận đo lường trong suy nghĩ
Với anh em chớ ích kỷ hẹp hòi
Lập gia đình cuộc sống bớt lẻ loi
Ra xã hội nên rạch ròi tất cả
Dù chậm trễ phải vững tâm lòng dạ
Để bước đi không vội vã sai lầm.
CHA YÊU THƯƠNG
Năm lên mười con vắng bóng hình cha
Người đi mãi nên căn nhà quạnh quẽ
Bao vất vả trên vai gầy của mẹ
Lắm gian nan nào ai sẻ chia cùng
Đến lúc buồn lại suy nghĩ mông lung
Tương lai sẽ còn mịt mùng sóng gió
Những dự định từ nay đành bỏ ngỏ
Bởi mất cha thì việc đó xa vời
Quặn thắt lòng bốn đứa trẻ chơi vơi
Chân nặng bước giữa dòng đời vội vã
Mùa đông lạnh lại càng thêm buốt giá
Chiếc thuyền nan trước sóng cả khua chèo
Cứ tròng trành để qua những cheo leo
Rồi vượt hết muôn ngặt nghèo khúc khuỷu
Dẫu gian khổ nhưng cũng đành cam chịu
Vì bản thân không điểm níu tay vào
Giờ trưởng thành dù chưa hết gian lao
Nhìn cuộc sống đã phần nào ổn định
Chân vững bước thêm tự tin bản lĩnh
Gặp khó khăn chẳng suy tính mơ màng
Nhưng duyên tình còn có lắm dở dang
Như mây phủ che nắng vàng rực rỡ
Nên hạnh phúc gia đình con vẫn nợ
Mong mẹ yêu đừng than thở trách thầm
Tự hứa rằng ngày mai phải quyết tâm
Tình nêm ủ ươm nảy mầm kết trái
Xây tổ ấm cho cuộc đời mãi mãi
Được bình an thôi khắc khoải nỗi lòng.
NGƯỜI “THẦY CÔ” ĐẦU TIÊN
Gửi lời chúc đấng sinh thành mạnh khỏe
Luôn bình an vui vẻ mãi tuổi già
Gương sáng ngời tấm lòng tốt vị tha
Bên con cháu giúp tạo đà phát triển
Để gian khổ con vững vàng đối diện
Gặp khó khăn tự ứng biến khôn lường
Đối với người biết che chở yêu thương
Trong cuộc sống được tỏ tường am hiểu
Chăm học hỏi chẳng bao giờ là thiếu
Dựng xây đời tựa giai điệu nồng say
Những vần thơ nào đâu thể tỏ bày
Công cha mẹ dang cánh tay che chở
Chắc có lẽ mai này con vẫn nợ
Từ cảm ơn chưa gói mở nên lời
Người cô thầy đầu tiên của con ơi
Nghĩa sâu nặng suốt đời xin ghi nhớ.
Hoàng Văn Thìn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang