20/04/23 – 04:04
KÝ ỨC PHƯỢNG VĨ
Tóc thã buông dài dáng trinh nguyên
Con đường chân bước nón che nghiêng
Cây phượng sân trường rêu phong phủ
Hạ về thôi thúc nỗi niềm riêng
Dạt dào vương vấn ngàn lưu luyến
Xe đạp xoay tròn kỹ niệm yêu
Nợ duyên áo trắng thời mơ mộng
Bao đời thổn thức mãi không quên
Phượng vĩ ngày xưa chừ cũng thế
Cánh màu đỏ thắm tuổi thần tiên
Bên nhau ngày ấy hòa nhịp thở
Lạc tìm ký ức cõi mông mênh.
HẠ NHỚ MÙA HOA PHƯỢNG
Con đường xưa lặng thậm bao nỗi nhớ
Cánh phượng hồng chom chớm lại ra hoa
Ve sầu vang nhạc khúc về tìm mộng
Khung trời hạ mênh mông hòa trong nắng
Hàng phượng vĩ vấn vương buồn im ắng
Kỹ niệm xưa yêu đương giờ họp lớp
Thổn thức lòng hò hẹn chút nhởn nhơ
Mang vị ngọt trang thơ tình nồng ấm
Nụ hôn đầu trong ngại ngùng say đấm
Sách vở nào ngăn cấm nổi tình si
Bên nhau đó thuở học trò mộng mị
Tuổi mộng mơ toan tính lại ngóng trông
Cách chia xa bao mùa hạ đợi mong
Xác phượng hồng lẫn trong từng nhịp thở
Lời hẹn ước muộn màng xa tầm với
Trời hạ buồn rong chơi mùa phượng vĩ.
DÒNG NHẬT KÝ
Dỏi mắt vài hàng trang nhật ký
Phượng vĩ ép đầy hoa mặt giấy
Bên nhau ngày ấy thời cấp sách
Lưu lại chân tình thuở đắm say
Mùa thi cuối cấp càng lưu luyến
Ngậm ngùi xa cách buổi hàn huyên
Từng dòng ẩn hiện vẳng bên tai
Gợi nhớ trong ta mỗi sớm chiều
Chia tay ngày đó lòng xao xuyến
Mông lung trời biển thuyền không bến
Thầy cô bè bạn mái trường xưa
Thâm tình thổn thức mãi dấu yêu.
THÁNG TƯ MÙA NHỚ
Phượng đỏ rợp trời tỏa muôn nơi
Tô điểm trao thân rõ phận đời
Xác phượng rơi đầy chân cứ bước
Trải lối đường xưa đặng một thời
Tháng tư mùa nhớ màu kỹ niệm
Dạ xót hạ buồn đêm da diết
Phượng vĩ cánh hồng xanh tươi nụ
Hè lại mang về bao nuối tiếc
Hàng cây bóng mát dáng liêu xiêu
Mong nhớ tìm đâu những buổi chiều
Hạ cùng đèn sách tơ duyên đó
Sầu ve vang mãi tựa thiên thai.
DÁNG HỒNG PHƯỢNG VĨ
Chiều hạ buồn nắng phai
Kiêu sa mùa phượng vĩ
Duyên dáng tựa nàng tiên
Uy nghiêm nét mỹ miều
Đứng trông đợi bao chiều
Phượng yêu lần năm tháng
Hạ vàng gợi nhớ ai
Khúc ve sầu muôn thuở
Sâu đậm nét ngây thơ
Mộng mơ thời áo trắng
Xác phượng đỏ nồng ấm
Sắc thắm hồn thổn thức
Màu hoa nở tháng tư
Mến thương nàng da diết
Rạo rực nỗi niềm riêng
Dáng yêu kiều thiết tha
Hoa phượng buồn phôi pha
Mãi lang thang khắp chốn
Nụ xanh rủ cánh hồng
Chạnh lòng đời phượng vĩ.
Lương Khánh Vinh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang