22/04/23 – 10:04
NHỮNG BƯỚC CHÂN VUI
Đợi cuồng chân đợi mãi đến bao giờ
Khi hứng khởi xách ba lô thôi nhé
Đi để hiểu tận ngọn nguồn đất mẹ
Bởi cuộc đời chẳng thể đợi chờ ai.
Cứ bảo rằng thôi nhé để ngày mai
Đâu ai biết tương lai nào phía trước
Khi còn sức và vẫn còn đi được
Hãy tìm về cùng đất nước xa xôi.
Cứ rong chơi khắp muôn nẻo đất trời
Đi và ngắm những nơi mình chưa đến
Để khám phá những cung đường ẩn hiện
Của cha ông từng chiến đấu quên mình.
Ngắm mặt trời trên biển sóng lung linh
Hay hoàng hôn đang ẩn mình sau núi
Nhẹ thả bước trên đường đời gió bùi Thụ
một lần đi phủi cũng vui vui.
Để mai đây khỏi hối tiếc ngậm ngùi
Ta đã sống chỉ vùi đầu một chỗ
Khi già yếu sắp trở về bên mộ
Khỏi thấy lòng còn trăn trở bâng khuâng!
15/04/2023
ĐI QUA THÁNG TƯ
Tháng Tư nồng nàn bước hạ
Xuân thì trở gót thiên di
Ánh dương chảy tràn trên lá
Sóng xa trong gió thầm thì.
Tháng Tư vừa về qua đấy
Phượng hồng chúm chím nụ xinh
Ve con giật mình thức dậy
Du dương yến hội linh đình.
Tháng Tư trôi dần một nửa
Học trò vội vã mùa thi
Lắng trong nỗi niềm chan chứa
Chia tay biết nói câu gì.
Tháng Tư nhuộm vàng trang vở
Miên man lưu bút ngày xanh
Tháng Tư một thời duyên nợ
Vấn vương mơ ước viên thành.
Tháng Tư nắng vàng rực rỡ
Hong khô mắt ướt nhạt nhòa
Lặng yên khắc vào nỗi nhớ
Một thời ta đã đi qua!
12/04/2023
CẢM XÚC HẠ VỀ
Tháng tư nhẹ nhàng đón hạ sang
Tiếng sóng lòng tôi mãi rộn ràng
Bằng lăng tím biếc đùa trong nắng
Kỷ niệm vơi đầy nhớ mênh mang.
Ta trở về đây dưới mái trường
Lặng yên nghe gió thoảng đưa hương
Thân thương gửi lại dòng lưu bút
Bạn tôi đôi ngả những cung đường
Buổi cuối tan trường tay nắm tay
Trầm lặng bên nhau chẳng tỏ bày
Mơ ước một thời ta nung nấu
Giấc mộng ngày xưa thấp thoáng bay.
Trở lại nơi này dạ ngẩn ngơ
Còn đâu ngày tháng thuở dại khờ
Bạn bè đâu vắng mình ta bước
Ký ức một thời chắp cánh thơ.
12/04/2023
VỀ ĐÂY QUẢNG TRỊ
Sông Hiếu lặng một dòng trôi
Hồn thơ bên trời xanh mãi
Nối liền nhịp cầu thân ái
Về đây xây mối duyên tơ.
Quảng Trị ngày ấy bây giờ
Miền quê biết bao huyền thoại
Cỏ non Cổ Thành xanh mãi
Ru người giấc ngủ ngàn năm.
Vịnh Mốc địa đạo âm thầm
Tỏa lan ở trong lòng đất
Lặng yên tạo thành sức bật
Dựng lên lũy thép anh hùng.
Bến Hải một lối đi chung
Vì đâu chia thành hai nửa
Hai mốt năm sầu chan chứa
Lệ buồn tiễn bước người đi
Trường Sơn trầm mặc huyền vi
Anh linh người về trong gió
Dòng máu hùng thiêng nhuộm đỏ
Cho ngày đất nước hồi sinh.
Hôm nay đất nước thanh bình
Hiền Lương nối liền một dải
Đau thương đã dần khép lại
Nhịp cầu nối những bờ vui.
Thạch Hãn thôi hết ngậm ngùi
Êm đềm xuôi về Cửa Việt
Hòa chung vào lòng biển biếc
Nhẹ nhàng xóa hết niềm đau.
03/04/2023
KHÚC GIAO MÙA
Hạ lại về qua đây
Nghe nồng nàn hương cỏ
Phượng la đà trong gió
Xao xác đầy tiếng ve.
Ta ngồi lặng im nghe
Vọng cung trầm đâu đó
Nắng vàng rơi lối nhỏ
Thấy lòng mình mênh mang.
Nhìn bóng chiều đi hoang
Mơ màng buồn đến lạ
Mặc dòng đời vội vã
Ta lặng lẽ riêng mình.
Trong sắc nắng lung linh
Hạ xuân chào tiễn biệt
Thì thầm trên lá biếc
Khúc giao mùa bâng khuâng!
31/03/2023
Nguyễn Anh Tú
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang