Thanh Ngô: chùm thơ tình số 003

01/06/23 – 08:06

 

 

Tác giả Thanh Ngô

 

TÔI VỀ NƠI BẮT ĐẦU NGHỀ THỦY LỢI

Hôm nay, tôi trở về đây
Nơi ngày xưa, nghề bắt đầu tầm chín
Đồng nghiệp, đồng môn, bịn rịn lúc vui buồn.
Chia nhau từng ngụm nước, bó rau
Thương nhau, buổi sáng, chiều vất vả
Vững niềm tin, tất cả cho ngành nghề
Hồ Núi Cốc, một công trình tầm cỡ
Mới hoàn thành một nửa của hồ thôi
Chúng tôi, những người được kế tiếp đã về rồi
Thực hiện đưa kênh mương về khắp mọi nơi
Đặng Lê Hoa chủ nhiệm kênh chính
Và tôi Ngô Thị Thanh, chủ nhiêm kênh Tây Núi Cốc
Bạn đồng môn: Nguyễn Thị Vân chủ nhiệm Kênh Đông được phân rồi
Chúng tôi không quản ngại đến mọi nơi,
Khảo sát địa hình, thiết kế các kênh tới ruộng rồi
Vất vả gian nan, không kể hết được bạn ơi
Kênh cấp hai, ba chúng tôi đã hoàn thành hết thảy,
Đưa nước chảy vào đồng cá nhảy tung tăng
Trẻ trưa hè hò hát bơi giữa dòng
Lòng người làm thủy lợi bỗng nở hoa
Vui chung với đồng lúa, những luống cà
Với mọi nhà, với đất nước, với lòng ta
Hôm nay tôi may mắn được về nhà
Về nơi đã tham gia nghề thủy lợi
Tỉnh Thái Nguyên, nơi sinh ra và nuôi lớn.
Tôi về đây, xin cảm tạ những đồng môn,
Đồng nghiệp,
Cho tôi được đắm mình trong ký ức…
Ngày xưa và nay các anh, chị, em hội hưu ngành thủy lọi
Của tỉnh nhà: Thái Nguyên của chúng ta
Xin nghiêng mình dâng một bó hoa:
Tới những người đã đi xa
Một bó hoa tới tất cả chúng ta:
Người làm thủy lợi, được khỏe và an vui hạnh phúc, luôn yêu mãi
Nghề chúng ta thủy lợi! Lợi mọi nhà!
Vui trong vất vả, không buồn chán
Đắp đập ngăn sông, dẫn nước vào đồng
Hòa lưới điện quốc gia, giảm thiểu lũ dòng sông
Ấm lòng người, thật sung sướng phải không!
Cảm ơn tất cả, cảm ơn,
Những con người làm thủy lợi ở mọi nơi!

Thái Nguyên, 29/4/2023

LỜI CỦA THƠ

Tôi từ nơi… “Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm,
Chứ rượu hồng đào chưa nhấm mà đã say…”
Người Thái Nguyên, chính quê mẹ đất này
Nơi sinh thành dưỡng dục của tôi đây.
Hôm nay về thăm quê tôi lại thật là may
Được biết đến hội thơ Văn Môn của bạn đây
Nơi nguồn thơ như dòng sông Cầu thơ mộng
Nước chảy lơ thơ… xúc động lòng người.
Hồn thơ được lên vần từ những câu quan họ: Người ơi!…
Câu quan họ da diết khắp mọi nơi
Hội thơ Văn Môn có bạn tôi
Là thi sĩ, là người tri kỷ.
Là linh hồn của cả những thi ca
Là tấm gương của những bạn già
Yêu thơ, yêu nhà, yêu nước…
Tôi là bạn bè khi trước
9N, ĐHTL xưa.
Được biết hội thơ Văn Môn có bạn, một nhà thơ
Niềm vui, lòng trân trọng đến thẫn thờ.
Cảm ơn hội thơ Văn Môn, cảm ơn bạn một nhà thơ!

Bắc Ninh, 30/4/2023

CẢM NHẬN VỀ QUÊ

Về với cội nguồn! Sao mà thân thương thế!
Tôi như đứa trẻ, như được bế, được bồng…
Ôi! Những cánh diều đang no gió ở trên không,
Những cánh đồng mênh mông bát ngát.
Nhớ buổi chiều ngồi lưng trâu bạn hát,
Nhớ sáo tre bạn thổi trưa hè,
Nhớ những nón sim chín bạn hái bạn khoe…
Nhớ, nhớ! Mẹ: nón nghiêng sau những lũy tre…
Mồ hôi ướt đẫm những trưa hè…
Nhớ ông ngồi vót những lạt tre.
Cho bà hái cành chè bó bán.
Nhớ mẹ nhìn lên núi cao thì thầm, nghe bạn…
“Chắc giờ này cha ở nước bạn bên kia…”
Miệng mỉm cười nghiêng cái nón mẹ che…
Nỗi nhớ, nỗi thương mắt đỏ hoe…

Tôi về quê, nhớ lắm những đồi chè,
Đồi sim xen nhau, như mãi khoe
Hương sắc của quê mình miền đất ấy
Thái Nguyên! Một mảnh đất hiền, nhưng kiên cường đến vậy
“Ai muốn yên, về Thái Nguyên mà ở”…
Tôi về đây nơi đã ở, đã được sinh.
Cứ thấy mình trong ánh bình minh
Hạnh phúc lung linh tràn hạnh phúc…
Xung quanh mình: ôi! Ký ức chẳng phai nhòa…
Giá có anh cùng đồng hành với em nhỉ…!
Cuộc đời muôn thủa… đẹp như hoa…!

Thái Nguyên, 22/4/2023

MỘT THỜI MÃI NHỚ

Bắt đầu biết nhau, tuổi trăng tròn mới ló
Trường cấp hai Tiên Tiến đóng ở xóm Con Rùa
Các xã phía nam: gồm Tiên Phong, Tân Phú, Đông Cao…
Mới hôm nào, còn nhìn nhau bỡ ngỡ.
Quần áo đơn sơ, không có cặp sách vở…
Chân trần không cả dép để đi…
Lên cấp ba: LÊ HỒNG PHONG bạn có thấy gì…
Cả huyện Phổ Yên, chỉ có một trường cấp ba ở huyện
Giặc ném bom, thầy trò bỏ trường đi sơ tán
Nay xóm này, mai xóm khác… thật ly kỳ…
Học ban đêm, đèn đom đóm bạn nói gì:
Ghi không được, học gì mà học…
Thôi mình đi đánh giặc,
Thắng giặc rồi về học tiếp cũng chẳng sao…
Mũ rơm bạn trao, bạn đội mũ cối có ngôi sao…

Ngày ấy mà như mới hôm nào.
Hôm nay: Năm mươi lăm năm gặp lại.
Trên đầu hai thứ tóc chẳng ngại chi
Vẫn bên nhau: cậu, tớ giống mọi khi…
Thủa ấy, bây giờ chẳng khác gì
Nụ cười, đôi mắt: thương… trao cả,
Quên đi vất vả chỉ vui thôi.
Bên nhau, cậu, tớ mãi không dời…
Câu chuyện vui chung một kiếp người
Hạnh phúc bên nhau nhớ mãi một thời
Một thời mãi nhớ, bạn tôi ơi!

Thái Nguyên, 23/4/2023

TẾT HÀN THỰC 3/3 ÂM LỊCH

Phong tục quê tôi, đến bây giờ,
Vẫn giữ nguyên, như những áng văn thơ…
Tết hàn thực, tTt cho người ở
Các loại bánh làm từ gạo nếp đó:
Bánh trôi, bánh rợm, bánh dày…
Bánh chè lam, bánh lẳng, bánh tro…
Đều đươc làm để cho người ở…
Để đền ơn, để nhớ những hôm nào…
Họ vất vả, làm lên bông lúa nếp.
Nếp hoa vàng: loại nếp thơm hết cả làng.
Ôi, tình nghĩa con người không kể hèn sang…
Được cưu mang, được trân trọng, đầy ắp nghĩa xóm làng
Tôi nghiêng mình kính nể, bái lạy trước linh sàng:
Đình làng ghi những tục lệ sang…!
Mãi dậy cho lớp ngươi kế tiếp
Chân ưu, thành kính với lệ làng…

Ảnh gia đình tác giả

Thanh Ngô

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: