26/04/23 – 10:04
BIỂN VÀ BỜ CÁT
Bởi ghen tức gió mơn man bờ cát
Biển gầm gừ ào ạt đẩy sóng xô
Biển có biết mình làm đau bờ cát?
Có hiểu chăng điều bờ cát mong chờ?
BIỂN VÔ TÌNH
Biển dâng sóng dập dồn xô bờ cát
Bờ cát buồn úp mặt trước sóng xô
Biển như thế quả là vô tình thật
Chặn nụ hôn dào dạt sóng trao bờ.
BÌNH YÊN
Bình yên với cảnh sắc non xanh
Có suối trong veo, nước mát lành
Có tiếng chim ca chào nắng sớm
Đêm về được tắm ánh trăng thanh.
CHUYỆN MY GIÓ
Gió giận hờn xua đuổi áng mây trôi
Mây lầm lũi khắp chân trời, góc biển
Cứ như thế, nỗi buồn mây dồn nén
Để có ngày lệ nghẽn chảy thành mưa.
CÚC HỌA MI
Thanh khiết, dịu dàng cúc họa mi
Hoa như thiếu nữ đẹp nhu mì
Mùa thu cùng lá đi vào đất
Để hóa thân vào cúc họa mi.
DUYÊN THƠ
Hắn mê mải “dạo chơi” không gian mạng
Dõi mắt nhìn vạn vật chẳng đứng yên
Chợt trông thấy nàng thơ trong vườn nắng
Hắn thả hồn say ngắm dáng thân quen.
GHEN
Nhân tình bé nhỏ của tôi ơi
Mưa xuống sao cô đứng giữa trời?
Có biết là khi cô ướt đẫm
Nhìn cô… đâu chỉ có riêng tôi?
HOA ĐỒNG NỘI
Tắm mình trong nắng ban mai
Đung đưa trước gió, nhẹ lay ven đường
Không đua sắc, chẳng tỏa hương
Mà hoa đồng nội vấn vương lòng người.
LỜI CỦA GIÓ
Anh nhờ gió chuyển đi lời tình tự
Gió báo về em đã nhận lời anh
Anh cũng nhận được lời em từ gió
Rằng em mong gặp gỡ giữa chúng mình.
SƯƠNG VÀ NẮNG
Sương, nắng hẹn bên nhau khi trời sáng
Nhưng cơn mưa lại chẳng chịu đồng tình
Mưa có biết khi trời không có nắng
Thì giọt sương sẽ chẳng thể long lanh?
THUYỀN VÀ BIỂN
Nếu vắng bóng con thuyền trên biển cả
Biển sẽ buồn, vật vã với cô đơn
Và thuyền kia, vui cũng sẽ chẳng còn
Vậy, đừng “nếu” để thuyền luôn trên biển.
TÌNH BIỂN
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng muốn em là bờ cát
Bởi biển dù là biển bạc
Cũng luôn có sóng hôn bờ.
TRĂNG
Hòa ánh điện, trăng không còn rạng rỡ
Trong đêm đen, trăng mới tỏ rạng ngời
Vậy mới thấy nhạt nhòa trăng trên phố
Trăng thôn quê mới có Chị Hằng cười.
ƯỚT
Chiều nay nữa… chín chiều rồi
Chín chiều mây phủ, rợp trời mưa mau
Nhìn mưa qua dãy núi cao
Người tha hương thấy ruột đau chín chiều.
VỌNG TƯỞNG
Qua đêm tối, mặt trời hồng ló dạng
Vạn vật chờ khoe dáng dưới vầng dương
Anh thì muốn làm mặt trời tỏa nắng
Em dịu dàng trong dáng đóa hướng dương.
Trần Thanh Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang