28/04/23 – 03:04
KẺ GỖ LÀ ĐÂY
Lung linh in bóng rừng xanh
Đáy hồ tựa một bức tranh điệp trùng
Cá đàn chao lượn thủy cung
Núi chìm núi nổi đều chung một lòng
Cuộc đời thỏa nỗi chờ mong
Khen ai đắp đập chặn dòng năm xưa
Lắng nghe câu ví đò đưa
Bài ca Kẻ Gỗ bây giờ là đây
Bâng khuâng ta nhớ những ngày
Lô nhô Đá Bạc sân bay một thời
Nơi mưa bom đã từng rơi
Đường Hai Hai đó em ơi! ngày nào
Đau thương mất mát biết bao
Trong từng ngụm nước ngọt ngào hôm nay
Rừng xanh mây lững lờ bay
Đôi bờ Kẻ Gỗ mê say trong lòng
Trãi bao năm tháng chờ mong
Đền thờ liệt sĩ nằm trong chiến hào
Li Bi biết mấy tự hào
Tượng đài Lê Duẩn ngạt ngào hương bay
Ai về Kẻ Gỗ chiều nay
Cùng em hái quả sim này trao duyên
Thương em cô gái dịu hiền
Cắn đôi nữa quả trao liền cho em
Hoàng hôn xuống mãi đứng xem
Hay anh cố ý chờ đêm mới về
Gió lùa sóng khỏa bờ đê
Có đôi hóng mát quên về chiều nay
Hồ Kẻ Gỗ đẹp ngất ngây
Đó cầu bán Nguyệt thì đây cống tròn
Ngắm nhìn phong cảnh nước non
Người Hà Tĩnh vẫn sắt son một lòng’
Biện Thành Đồng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang