Chùm thơ về mẹ 001 – Nguyễn Hương (Lâm Đồng)

04/05/23 – 10:05

Tác giả Nguyễn Hương

LỜI RU CỦA MẸ

À ru hời… à hời ru
Ngoài kia sương gió mịt mù
Nơi này con ngủ phiêu du giấc nồng
Dù cho trời có bão dông
Kẽo cà tiếng võng cùng vòng tay yêu

À ru hời… à hời ru
Dẫu rằng mưa gió bao chiều
Đời cha với mẹ bấy nhiêu khổ sầu
Sông dài có khúc nông ,sâu
Tình thương của mẹ đi đầu cho con

À ru hời… à hời ru
Dù cho sông cạn đá mòn
Chim trời cũng vẫn véo von gọi bầy
Như tình mẫu tử mình đây
In vào lòng mẹ chẳng ngày nào vơi

À ru hời… à hời ru
Mai này con bước vào đời
Nhớ gìn con hỡi đan cơi thâm tình
Dẫu đời xen kẽ nhục – vinh
Nhưng đừng quên nhé gia đình một bên

À ru hời… à hời ru
Hiếu ân thì phải đáp đền
Ngủ ngon con hỡi lớn lên hiểu nhiều
Tấm lòng của mẹ chắt chiu
Thương hoài con dại sớm chiều à ơi!

 

TÌNH MẸ 1

HƯƠNG ngào ngạt tỏa đâu đây
THƠM như tình mẹ hàng ngày bên con
VẠN lời chưa đủ vẫn còn
ĐÓA lòng tạc mãi dấu son mẫu từ

HOA cài ngực áo xem như
HỒNG tim con đó bao chừ cho vơi
ĐÂU tìm thấy được trên đời
BẰNG tình của mẹ cao vời thái sơn

TÌNH yêu cao cả sao sờn
MẸ là tất cả gì hơn đâu nào
MẶN nồng sâu đậm biết bao
NỒNG cay mẹ chịu ngọt ngào cho con

TRONG lòng nguyện mãi vuông tròn
CON nào để mẹ phải mòn mỏi trông
HƯƠNG THƠM VẠN ĐÓA HOA HỒNG
ĐÂU BẰNG TÌNH MẸ MẶN NỒNG TRONG CON.

 

HOA LÒNG TẶNG MẸ

Đóa hoa lòng con xin gửi mẹ yêu
Gom tất cả những điều con muốn nói
Mấy mươi năm đâu cần chi lục lọi
Hiểu rất nhiều luôn dõi hướng mà thôi

Bảy tám xuân kham khổ quá đủ rồi
Luôn một dạ đắp bồi gia đình nhỏ
Dù khó khăn trải lắm điều dông gió
Vẫn lặng thầm bước nhỏ chẳng hề than

Mẹ kính yêu trong con mãi ngập tràn
Niềm hạnh phúc vô vàn đâu tả xiết
Ghi trong tâm tình mẫu từ bất diệt
Cả cuộc đời chỉ biết các con thôi

Tám tháng ba đã đến cận kề rồi
Lòng con gái đắp bồi tình thương đó
Bằng con tim là món quà nho nhỏ
Chúc mẹ hiền luôn có những ngày vui

Bên cháu con cùng chia sớt ngọt bùi
Quên đi hết ngậm ngùi bao năm tháng
Hỡi mẹ yêu quà ấy to vô hạng
Đâu gì bằng tối, sáng cận kề nhau

Đạo gia ta sẽ luôn mãi đẹp màu
Cho ba mẹ khỏi sầu khi xế bóng
Đừng lo chi các con giờ thỏa mộng
Đã đạt thành như ước vọng mẹ cha.

LÒNG MẸ

Nhìn từng bước mẹ liêu xiêu
Gánh quá nhiều điều vất vả gian nan
Dẫu cho mưa nắng ngập tràn
Mẹ cũng không màng lo nghĩ bản thân

Lê chân ở cõi hồng trần
Cũng chỉ vì cần con được ấm no
Quản chi khó nhọc thân cò
Từng bước lần dò che chở đàn con

Một đời sức mỏi hơi mòn
Nhưng dạ mãi còn lo lắng nào an
Lo là con được huy hoàng
Hay chịu cơ hàn đói khổ triền miên

Ai người thấu hiểu mẹ hiền
Cơm áo gạo tiền oằn nặng đôi vai
Tấm thân khô héo hao gầy
Chẳng dám thở dài gắng chịu mình ên

Muốn mà hiếu trả ân đền
Thì phải sâu bền đáp tạ mẫu thân
Bạc tiền cuộc sống tuy cần
Nhưng gấp vạn lần giữ vẹn tình thâm

Đừng làm mẹ phải âm thầm
Nước mắt dề dầm chứng cảnh buồn đau
Chỉ cần gia đạo đẹp màu
An ủi phần nào tuổi xế vậy thôi.

 

MẸ LÀ NHẤT

Nửa đời người con mới nhận được ra
Luôn cần mẹ dẫu là nay lớn tuổi
Tình mẫu tử ngọt ngào như dòng Suối
Mãi uốn dòng dong rủi chở che con

Mẹ kính yêu qua năm tháng héo mòn
Chân đã mỏi đâu còn như xưa trẻ
Con vô tư chưa nhìn ra ý mẹ
Cứ giận hờn nặng nhẹ khiến lòng đau

Chẳng quan tâm khi mắt mẹ ứa sầu
Hơi thở nặng chứa bầu tâm sự lớn
Con nào hay vẫn xem như đùa giỡn
Để mẫu từ lởn vởn chuyện lo toan

Đến hôm nay qua năm tháng hao mòn
Ngồi bên mẹ lòng con sao quặn thắt
Lỗi lầm kia con sửa sai gom nhặt
Để lúc nào cũng nhất mẹ mà thôi

Mẹ yêu ơi con đã thấu hiểu rồi
Nên mãi mãi đắp bồi dù hơi muộn
Hiếu ân kia không bao giờ đặt xuống
Mà tôn thờ mong muốn của mẫu thân

Dẫu tuổi cao con cũng rất là cần
Được bên mẹ luôn gần và trao đổi
Bao buồn vui chuyện trò vào mỗi tối
Để con khờ chuộc lỗi bấy lâu nay.

 

TÌNH MẸ 2

Nếu ai hỏi yêu người nào nhất
Em trả lời rất thật mẹ thôi
Bao năm khổ nhọc lắm rồi
Lo cho con dại nằm nôi đến giờ

Từ lúc biết bé khờ trong bụng
Đã hình thành nịu nũng đá đau
Niềm vui nào xiết kể nào
Mẹ luôn hạnh phúc và trao cả tình

Đâu có nghĩ cho mình chi cả
Cứ một đời tất tả vì con
Lưng còng gối mỏi chân mòn
Qua từng năm tháng gót son chai sần

Công lao ấy bao lần trả hết
Nghĩa cao dày sao dệt được đây
Làm sao cho trọn ân này
Đáp đền ơn mẹ xưa nay vì mình

Con chỉ biết giữ gìn chữ hiếu
Bên mẹ hiền và hiểu nhiều hơn
Để mai không tiếc khỏi hờn
Ghi hoài nghĩa mẹ Thái Sơn nào bằng

Tình mẫu tử luôn hằng ghi nhớ
Đừng phụ lòng nghiệp nợ vương mang
Mẹ luôn soi sáng nẻo đàng
Mà con vững bước thênh thang giữa đời.

Ảnh minh hoạ internet

Nguyễn Hương

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: