Chùm thơ tình – Thơ Lê Phương Liên

04/05/23 – 10:05

Tác giả Lê Phương Liên

NGÀY SINH EM

Mẹ sinh em từ đồng làng
từ gió mây cây cỏ
đánh thức em là lưỡi liềm cắt rốn bà dành mùa gặt tháng năm
tiếng khóc ngằn ngặt, hằn vết bầm bắp ngô củ sắn
đêm ngắn ngày dài, mẹ nựng nịu bầu sữa non chắt từ bát cơm thơm mùi mắm cáy
em ngủ say, trong giấc mơ có tiếng tằm nhả tơ bên thềm gió lộng
mênh mang cánh cò gội nắng đồng xa…

Mẹ đặt tên em loài hoa sinh ra từ bùn sâu nước lặng
cay đắng ngọt bùi vẫn thẳng dáng trắng trong,
giọt sương long lanh con ve sầu
rút ruột hoan ca chờ mùa vải chín

Em  yêu giấc mơ, yêu câu thơ viết dở trên trang giấy học trò
yêu một thời khốn khó
gió lùa qua phên liếp từng đêm…

Em lớn lên
qua bao mùa nước nổi chìm mênh mông bão lũ
vẫn nhớ mình sinh từ đồng làng, từ gió mây cây cỏ
dẫu chiếc liềm cắt rốn ngày xưa đã theo bà vào cổ tích vời xa.

 

GIÓ ĐƯA HOA GẠO VỀ TRỜI

Tháng Tư lộc biếc xuân đài
Loa kèn lúng liếng ngậm ngài mắt hoa
Dùng dằng níu áo người xa
Đồng thênh thểnh gió mạ xa gọi đòng

Vẫn còn khát những chờ mong
Vẫn mềm mại những bờ cong đặn đà
“Xin đừng buông áo sen ra”
Tự trong tiền kiếp vẫn là nghiệp duyên

Ngoài kia thế giới muộn phiền
Câu kinh Bát Nhã tụng triền thênh thông
Sớm nay trời chuyển gió đông
Ưu đàm tịnh độ huyền không lụy trần

Nắng hườm trên nụ thanh tân
Mưa rân rất nhớ những ân cần người
Gió ru hoa gạo về trời
Giếng làng sen hạ đã ngời phục sinh.

01/4/2023

TÌM LẠI MÙA HOA

Em trở về tìm hoa gạo tháng Ba
Màu đỏ khát khao cháy miền nhung nhớ
Thương con sông quê bên bồi bên lở
Hoa xoan giăng đầy lối nhỏ ngày mưa

Gió vẫn lang thang hát khúc giao mùa
Ong tìm mật thơm ngút ngàn hoa vải
Mẹ bảo năm nay được mùa đơm trái
“Cây bưởi sau nhà ngan ngát đưa hương”

Tháng ba ngọt ngào, tháng ba yêu thương
Tháng ba gọi mời, tháng ba lễ hội
Anh có về không, mộc miên vẫn đợi
Xâu lại chuỗi vòng hoàng hậu cho em?.

Tháng Ba phai rồi, rêu ngủ ngõ quen
Bỏ lại đằng sau một thời con gái
Bỏ lại đằng sau cánh đồng hoa cải
Cả triền đê dài, mê mải cỏ may…

 

VỀ ĐI XUÂN SẮP CẠN NGÀY

Em chưa về để đêm nhớ người xa
Xoan thảng thốt, tháng Ba ngày đến lạ
Nửa gần gũi, nửa chênh vênh quá*
Ngực gió trần thương cái rét nàng Bân
Em hãy về tháng Ba vẫn còn xuân
Hoa gạo đỏ mắt sông chiều nhung nhớ
Cải ngồng chờ em chưa ngày rực rỡ
Nơi ta ngồi triền sông đẫm cỏ may

Em hãy về dẫu “tóc gió thôi bay”
Bến đò cũ thuyền già xưa mắc cạn
Bông bưởi buồn giận hờn xuân viên mãn
Mùa rỗng trôi trên những nhánh sông gầy
Em hãy về thương mẹ tóc màu mây
Chiều thấp thểnh ngóng con mòn ngõ vắng
Về đi em nhớ qua vườn cải đắng
Con rô đồng lớp tớp gọi mùa say
Về đi xuân sắp cạn ngày
Ta còn một giấc mộng này cùng em.

21/3/2023
Cỏ may
*Cà Phê đắng

NẾU TRỜI KHÔNG SINH GIÓ

Nếu một ngày trời không sinh gió
Thì đá có còn níu giữ tình em
Biển muộn phiền sóng chẳng dội bờ êm
Thuyền xa lộng thương dã tràng ngơ ngác…
Nắng giận hờn bàn chân trần bỏng rát
Biển gồng mình câm lặng trước xa xanh
Cánh buồm nâu bỗng thấy mong manh
Khát cơn gió một chiều hoàng hôn rớt
Nếu một ngày gió không còn thảng thốt
Chẳng ngang tàng hào hiệp trước mùa em
Thì vui buồn còn có đan xen
Nhợt nhạt lắm, bình minh không sắc đỏ
Nếu một ngày trời không sinh gió…

12/3/2023

 

Lê Phương Liên

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: