05/05/23 – 10:05
Nghẹn ngào
Lệ rơi ướt cả đoạn trường
Cung thương đứt gãy sầu vương cuộc tình
Hồn mơ đón ánh bình minh
Giờ mây che phủ khổ mình riêng mang.
Lệ rơi duyên khóc bẽ bàng
Tình yêu năm tháng tan hoang cỏi lòng
Hết rồi ngày tháng đợi mong
Hết mơ xuân mới áo hồng đón đưa.
Xót cho duyên héo tình thừa
Ước gì ngày đó đừng đưa nhau về
Giờ đâu chịu cảnh tái tê
Lệ đâu có chảy có hề thương đau.
Thành đô đêm xuống nhuộm màu
Có duyên không nợ xa nhau đoạn trường
Trả người hết nhé yêu thương
Đường khuya lặng bước con đường ta qua.
Bình minh lên hết nhạt nhoà
Ân tình rồi sẽ phôi pha nhạt mờ
Yêu thương trút cả vào thơ
Một lần sau cuối khỏi chờ ngày sau.
(SG, ngày 5/5/2023)
QUỐC TRUNG
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang