27/06/23 – 02:06
BẾN XƯA!
Chiều bến vắng thuyền không nằm đợi khách
Hoàng hôn buông lờ lững nước xuôi dòng
Ánh chiều hồng… dần khuất cuối dòng sông
Trải nỗi nhớ, buồn hoang… mênh mong rộng!
Chiều hôm nay… ta về nơi bến cũ
Giờ này đây… người đã biệt phương nào?
Để thuyền không… nằm đợi bóng tình phai
Lòng lữ thứ… bùi ngùi khi trở lại!
Thuyền nơi đây! Bến chiều ôi hoang vắng
Người nơi đâu? Sao cánh nhạn mịt mùng?
Vẳng đâu đây… chuông chùa xa đỗ vọng
Len nỗi buồn… trải rộng cả dòng sông!
Trần Minh Châu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang