27/06/23 – 02:06

BẾN XƯA!
Chiều bến vắng thuyền không nằm đợi khách
Hoàng hôn buông lờ lững nước xuôi dòng
Ánh chiều hồng… dần khuất cuối dòng sông
Trải nỗi nhớ, buồn hoang… mênh mong rộng!
Chiều hôm nay… ta về nơi bến cũ
Giờ này đây… người đã biệt phương nào?
Để thuyền không… nằm đợi bóng tình phai
Lòng lữ thứ… bùi ngùi khi trở lại!
Thuyền nơi đây! Bến chiều ôi hoang vắng
Người nơi đâu? Sao cánh nhạn mịt mùng?
Vẳng đâu đây… chuông chùa xa đỗ vọng
Len nỗi buồn… trải rộng cả dòng sông!
Trần Minh Châu

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân