27/07/23 – 09:07
NĂM NGÓN TAY VÀ DÒNG THỜI GIAN MÃI TRÔI
Năm ngón tay ngoan
Hao gầy ngày tháng
Thời gian lãng đãng
Mang theo nỗi niềm
Đầy bao vết tích lụy phiền
Và hơi hám của đồng tiền bạc đen
Đôi lần tìm nhặt chê, khen
Cùng bao kỷ niệm gởi em làm quà.
Bàn tay xòe ra
Giữa đời trơ tráo
Ngón cài khuy áo
Ngón thích đùa dai
Ngón nào vén tóc em bay
Ngón nào nghịch ngợm làm say lòng người
Ngón nào chỉ để riêng tôi
Dành cho số phận khiến đời buồn hiu.
Năm ngón nâng niu
Ráp từng mảnh vỡ
Đem lời thương nhớ
Nối lại thành câu
Bàn tay cũng nhuộm màu sầu
Rồi mai sau đến bạc đầu chưa phai
Vẫn năm ngón của bàn tay
Mà như nắm cả dạn dày tháng năm…!
Vô thường mộng đã mù tăm…
Nguyễn Sơn Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang