27/07/23 – 09:07

NĂM NGÓN TAY VÀ DÒNG THỜI GIAN MÃI TRÔI
Năm ngón tay ngoan
Hao gầy ngày tháng
Thời gian lãng đãng
Mang theo nỗi niềm
Đầy bao vết tích lụy phiền
Và hơi hám của đồng tiền bạc đen
Đôi lần tìm nhặt chê, khen
Cùng bao kỷ niệm gởi em làm quà.
Bàn tay xòe ra
Giữa đời trơ tráo
Ngón cài khuy áo
Ngón thích đùa dai
Ngón nào vén tóc em bay
Ngón nào nghịch ngợm làm say lòng người
Ngón nào chỉ để riêng tôi
Dành cho số phận khiến đời buồn hiu.
Năm ngón nâng niu
Ráp từng mảnh vỡ
Đem lời thương nhớ
Nối lại thành câu
Bàn tay cũng nhuộm màu sầu
Rồi mai sau đến bạc đầu chưa phai
Vẫn năm ngón của bàn tay
Mà như nắm cả dạn dày tháng năm…!
Vô thường mộng đã mù tăm…
Nguyễn Sơn Phương

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân