02/08/23 – 10:08

CHUYỆN MẸ TÔI
Ngày cha đi, mẹ tiễn phía sau vườn
Con trăng cũ soi đường cha nhẹ bước
Cành củi khô cũng không hề biết được
Mỗi mình cha, mình mẹ ngậm ngùi xa
Nhìn theo cha khuất bóng dưới chiều tà
Mẹ khom xuống cúi nhìn tay che mắt
Cha đi rồi lòng mẹ đau như cắt
Bao nỗi niềm mẹ chôn chặt ngày qua
Trong chiến tranh lửa thiêu rụi mái nhà
Mẹ bồng bế con chạy về quê ngoại
Để sớm hôm sắn khoai con đỡ đói
Nuốt vào trong mòn mỏi bặt tin chồng
Ngày với ngày mẹ lặn lội bến sông
Lưng còng xuống không một lời oán trách
Cảnh làng quê ôi giặc càn quét sạch
Mẹ bị giam cầm tra tấn dã man
Hai mươi mốt năm khói lửa lan tràn
Như nung chín khối thời gian mẹ đợi
Rồi ngày vui non sông chừ đã tới
Đất nước hoà bình phơi phới niềm yêu
Mẹ hy sinh bao gian khổ đã nhiều
Cha trở về với tấm thân tàn phế
Bao nhiêu điều buồn vui đâu được kể
Bởi đạn bom cha đã mất tiếng rồi.
Nguyễn Văn Thưởng

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân