15/08/23 – 01:08
VỆT NẮNG CUỐI NGÀY
Sợi nắng nhạt rơi xuống miền cổ tích
Đọng trên đồi cỏ tĩnh mịch xa xăm
Vết thời gian thêu ủ kén thân tằm
Đem hong sấy mãi tháng năm vô tận
Đi qua những chuỗi ngày thương lận đận
Cả mặn môi nhuốm lẫn cảnh nua già
Có những chiều rong ruổi chốn phồn hoa
Mà thấy nhớ bóng quê nhà đất mẹ
Chiều thong thả bước chân về lặng lẽ
Lòng bâng khuâng thân nhẹ nhõm tâm hồn
Ngồi một mình ngắm thỏa ánh hoàng hôn
Cuối ngày xuống phía đầu nguồn suối nhỏ
Nghe xào xạc lá vàng bay đầy ngõ
Gió heo may hương cỏ dại thơm nồng
Thương gọi thầm dòng sữa ngọt mát trong
Thời con ngủ giấc mơ hồng khôn lớn.
10/8/2023
Kiên Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang