15/08/23 – 01:08

VỆT NẮNG CUỐI NGÀY
Sợi nắng nhạt rơi xuống miền cổ tích
Đọng trên đồi cỏ tĩnh mịch xa xăm
Vết thời gian thêu ủ kén thân tằm
Đem hong sấy mãi tháng năm vô tận
Đi qua những chuỗi ngày thương lận đận
Cả mặn môi nhuốm lẫn cảnh nua già
Có những chiều rong ruổi chốn phồn hoa
Mà thấy nhớ bóng quê nhà đất mẹ
Chiều thong thả bước chân về lặng lẽ
Lòng bâng khuâng thân nhẹ nhõm tâm hồn
Ngồi một mình ngắm thỏa ánh hoàng hôn
Cuối ngày xuống phía đầu nguồn suối nhỏ
Nghe xào xạc lá vàng bay đầy ngõ
Gió heo may hương cỏ dại thơm nồng
Thương gọi thầm dòng sữa ngọt mát trong
Thời con ngủ giấc mơ hồng khôn lớn.
10/8/2023

Kiên Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân