21/08/23 – 02:08
MÙA YÊU CỦA LÁ
Đừng hỏi em mùa nào là mùa yêu của lá
Mùa của xuân thì màu lá rất non tơ
Mùa của lụa đào lắm kẻ ngẩn ngơ
Nhưng mùa yêu của lá thì ai nào có biết
Đừng hỏi em khoảng trời thì nào nuối tiếc
Bình minh, trưa, chiều hay bóng hoàng hôn
Đừng hỏi em câu chuyện dập dồn
Chuyện mưa, chuyện nắng, chuyện trên trời, dưới đất
Em chỉ biết một điều là mùa lá đang yêu
Mùa của lá ửng vàng và long lanh dưới nắng
Hòa một màu riêng biệt, rất riêng
Màu của yêu thương chẳng chút muộn phiền
Đừng hỏi em sao biết mùa yêu của lá
Làm sao biết khi vũ trụ dần xoay
Và con tim cũng trở trăn khi mùa trở gió
Và màu lá đã ửng đỏ vàng trộn lẫn cảm xúc yêu
Mùa yêu của lá, của những chiều
Đời người đã đi qua bao thăng trầm, vinh nhục
Đi qua những mất mát đớn đau
Những chiếc lá đan nhau bay chấp chới giữa mùa yêu…
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang