23/08/23 – 09:08
MẸ LÀ AI?
Là người thích nói nhiều đến nỗi
Bực mình đáp trả ta hờn dỗi
Thậm chí còn bày tỏ gay gắt
Bà chỉ lặng yên như có tội
Là người suốt ngày ở trong bếp
Ăn thế nào bà đều sắp xếp
Lặng lẽ cho ta từng bữa cơm
Hằng học ta còn chê bê bết
Là người căn dặn ta đủ điều
Vặt vãnh mà ta nghĩ đã hiểu
Dặn đi dặn lại khi rời nhà
Dõi bước ta đi như đại biểu
Là người lẳng lặng đợi ta về
Dù cho có thất bại ê chề
Bà vẫn luôn mở rộng vòng tay
Ôm chầm an ủi dù vụng về
Là người ta đòi gì cũng mua
Mua cho chính mình thì chịu thua
Nhưng ta thì mua cho người khác
Chỉ biết theo bạn bè ghanh đua…
Cho con xin lỗi mẹ, mẹ ơi.!
15/5/2023
Hoàng Huy Cường
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang