28/08/23 – 04:08
NHỚ XƯA
Ngu ngơ dưới bóng lá chiều
Lưng chừng mắt biếc… dấu yêu bao ngày
Mắt buồn nhìn cánh phượng bay
Như nai ngơ ngát… những ngày vàng thu
Tiếng ai hát vọng lời ru
Bên cổng trường hẹp… âm u một thời
Cái ngày manh áo tả tơi
Sách học vay mượn… làm nơi sưu tầm
Đói cơm run cả đôi chân
Khoai mì sắn độn… nuôi thân đến trường
Cái ngày gội nắng dầm sương
Đường làng cao thấp… phố phường chênh vênh
Gọi chút ánh nắng về bên
Để hồng đôi má… gọi tên một người
Tình ái cất kín… một nơi
Mà chẳng dám mở… nửa lời yêu đương
Rồi chim bay khắp ngàn phương
Lời yêu nở muộn… tiếc thương gã nghèo
Em tôi đã có chồng “gièo”
Cái duyên họ định… bọt bèo thân tôi!
Bây giờ nẫu đi thật rồi
Nẫu đi mượt nẫu… mình côi mượt mình
Trống trường điểm lại vô tình
Cho tôi nước mắt… bóng hình người xưa.!
Nguyễn Văn Ngãi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang