28/08/23 – 04:08

NHỚ XƯA
Ngu ngơ dưới bóng lá chiều
Lưng chừng mắt biếc… dấu yêu bao ngày
Mắt buồn nhìn cánh phượng bay
Như nai ngơ ngát… những ngày vàng thu
Tiếng ai hát vọng lời ru
Bên cổng trường hẹp… âm u một thời
Cái ngày manh áo tả tơi
Sách học vay mượn… làm nơi sưu tầm
Đói cơm run cả đôi chân
Khoai mì sắn độn… nuôi thân đến trường
Cái ngày gội nắng dầm sương
Đường làng cao thấp… phố phường chênh vênh
Gọi chút ánh nắng về bên
Để hồng đôi má… gọi tên một người
Tình ái cất kín… một nơi
Mà chẳng dám mở… nửa lời yêu đương
Rồi chim bay khắp ngàn phương
Lời yêu nở muộn… tiếc thương gã nghèo
Em tôi đã có chồng “gièo”
Cái duyên họ định… bọt bèo thân tôi!
Bây giờ nẫu đi thật rồi
Nẫu đi mượt nẫu… mình côi mượt mình
Trống trường điểm lại vô tình
Cho tôi nước mắt… bóng hình người xưa.!
Nguyễn Văn Ngãi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân