Vu lan… nhớ mẹ – Thơ Ngô Thị Bắp

30/08/23 – 08:08

Tác giả Ngô Thị Bắp và mẹ

VU LAN…. NHỚ MẸ!

Ngôi nhà nhỏ núp dưới bóng cây xanh
Thuở ấu thơ ngọt lành lời êm ái
Khu vườn rộng với bao nhiêu hoa trái
Quả chín thơm mẹ hái gửi con xa

Ngoài việc đồng áng mẹ nuôi thêm lợn, gà,…
Trồng mấy luống rau, dưa, cà… cạnh ao cá
Quần quật cả ngày, tấm thân mệt lả
Mẹ vẫn cười… tất cả vì đàn con

Thời gian trôi… mẹ sức kiệt lực mòn
Cũng là lúc các con đủ gia thất
Bên đàn cháu, mẹ càng thêm tất bật
Suốt cuộc đời chẳng mấy lúc sống cho mình

Lời mẹ dặn con vẫn nhớ đinh ninh
Sống luôn đặt nghĩa tình lên trên hết
Bạn bè, người thân thuờng xuyên gắn kết
Làm vừa sức, thấy mệt… nhớ nghỉ ngơi.

Nhẫn và nhịn… hãy gắng nhớ con ơi
Chuyện thiên hạ đừng nhiều lời con nhé
Sống chân thật, quan tâm và chia sẻ
Đừng dối trên, gạt dưới,… đời sẽ đắng cay

Lời của mẹ con ghi nhớ bấy nay
Mẹ giờ đây đã thành người thiên cổ
Vu lan về thắp nén nhang bên mộ
Con nguyện cầu tịnh độ mẹ thảnh thơi

Chốn bồng lai… mẹ vui với mây trời.

Ngô Thị Bắp

Ảnh tác giả cung cấp

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: