30/08/23 – 09:08
GỌI NẮNG
Sáng nay nắng đã lại về sau mưa đêm, làm khô đi những nhành lá úa của bụi hồng ai bỏ quên bên song cửa. Một vài cánh rơi buồn, vẫn lặng lẽ tỏa chút hương thơm của mùa đi…
Đôi khi ta muốn được chạm tay vào những giọt nước mắt mùa thu vương, lăn dài trên gò má, nhưng lại lặng yên, như muốn níu giữ những phút giây yên bình của cuộc tình ta dài theo năm tháng…
Những ngọn gió hanh hao gọi mùa thu tháng 8. Mong manh tà áo trắng nhẹ bay trong nắng sớm tinh khôi. Tia nắng đầu tiên của buổi bình minh sẽ lại bừng lên rực rỡ. Vài cánh hoa còn ướt sương đêm cũng long lanh trong nắng sớm đầu thu…
Và đó là lúc ta hiểu ra, những giọt nước mắt lặng lẽ ấy đã gọi nắng về, như ta vẫn thầm gọi tên ai sau mỗi cơn mưa…
Sài Gòn, 30/8/2023
Hoài Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang