30/08/23 – 10:08
SUY TƯ
Có những lúc thật tình chán viết thơ
Thẩn thơ hoài mà cứ mộng mơ mãi
Để tâm hồn nhiều khi mình sợ hãi
Có những lúc nghĩ lại nên gác bút
Nhưng mà sao trí trai ta lại nhụt
Đã nhiều lần khuyên mắt ngủ đi thôi
Đừng nghĩ suy để mặc thời gian trôi
Rung động gì một nửa thế tôi ơi
Cớ làm sao người dưng mà phải nhớ
Cho bận bịu vương víu những đêm thâu
Để trời hạ lác đác hạt mưa ngâu
Nghĩ làm chi những nơi đâu xa ngái
Màn buông rồi cứ mải miết suy tư
Vì sao vậy mà lại tìm câu chữ
Đêm khuya rồi bao nhiêu thứ tìm đâu
Cất bút đi khỏi đau đầu tôi nhé.
Lê Toàn Quyền
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang