31/08/23 – 02:08
TRẦN GIAN
Trần gian là chốn vô thường
Mấy ai bước hết con đường trần gian
Đã từ cõi ấy lang thang
Về đây mà nhập đa mang kiếp người
Hồn ta xưa ở trên trời
Đầu thai nhân thế một thời xuống chơi
Trần gian đen trắng luân hồi
Sân si đố kị để rồi mà chi.
Lạ thường những bước đường đi
Thiệt thua thua thiệt làm gì hỡi ai
Lúc về chín suối thiên thai
Hỏi ai ai hỡi, hỡi ai có còn.
Trần gian nơi ấy vô cùng
Không không sắc sắc xin đừng chớ tham
Nghiệp đời bao lỗi lầm than
Nửa trong nửa đục phong trần sa hoa.
Đường xưa mây trắng còn xa
Trần gian chỉ thấy bóng ma với người
Riêng ta ta sống với đời
Đường xưa mây trắng họa hồi rong chơi.
Quyền Dương Tử
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang