Hoài niệm chiều Hạ Lý 1 – Thơ Ton Duy

01/09/23 – 09:09

Tác giả Ton Duy

 

HOÀI NIỆM CHIỀU HẠ LÝ 1

Hè nào tôi cũng đi ra biển
 Để thấy biển thật hiền khi bình minh lên
 Và chiều về đỏ rực hoàng hôn
 Từng con sóng đuổi nhau phía chân trời tít tắp

Ban mai hồng, biển choàng áo ngủ
Ngây thơ và mong manh như người con gái mơ màng
Làn gió vuốt ve vồng ngực trăng rằm
Đằm thắm, mê say, phập phồng hơi thở

Chiều ngắm biển rực vàng nỗi nhớ
Ráng chiều khắc khoải bóng chia ly
Gom hết ngàn kỷ niệm rất xa
Chập chờn bay bay trong
 làn gió biển

Ta chia tay nhau bến tàu Hạ Lý
Cũng một chiều mùa hạ khơi vơi
Trăng nhú lên vồng ngực non tươi
Em thở gấp bên tai tôi hổn hển

Tiếng tim em hay tim tôi thậm thịch
Động trong làn gió biển vuốt ve
Hải Phòng, năm đầu chiến tranh
Bom nổ sôi trời,
 Thoặt lại êm đềm như ta bên nhau chiều vàng Hạ Lý…

Xa quá rồi em nhỉ
Nỗi nhớ như sóng biển không nguôi
Tuổi mười sáu em đi như cánh én cuối trời
Chấp chới tim tôi, duềnh lên dào dạt

Chợt thấy tim mình căng lên đầy ngực
Niềm thương vỗ nhịp xa xôi
Tôi đi tìm em hay đi tìm tôi
Đôi trái tim non một thời xanh thẳm

Hễ hè đến tôi lại đi ra biển
Và miên man một nỗi nhớ cồn cào
Như sóng dưới chân, như gió trên đầu
Cánh buồm nhỏ bay xa ngàn hải lý

Em đã về và đã đi như thế
Bóng chim bay xa khuất phía đại dương
Tôi xốc ba lô, rảo bước lên đường
Mặt trận phía Nam ì oàng tiếng súng…

Năm mươi năm, xa muôn trùng sông núi
Chưa một lần được nắm lại bàn tay
Cánh chim em vẫn mải miết tung bay
Tim tôi dõi đăm đăm những chiều biển nhớ

Lòng tôi như sông cồn cào trôi về biển
Chở giấc mơ vời vợi bóng trăng non
Cứ mải miết đi, cứ mải miết tìm
Trăng thao thức, em nồng nàn, biển mênh mông dạt dào.

10/8/2023

Ton Duy

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: