04/09/23 – 08:09
BÓNG CHIỀU SÂN TRƯỜNG CŨ
Ngại ngùng giọt nắng vai em
Níu chiều đi chậm kéo dài nhớ nhung
Lối xưa sao thấy ngại ngùng
Đếm hoàng hôn giữa mênh mông chiều vàng
Hạ về mây trắng lang thang
Dấu xưa còn đó thềm hoang phượng tàn
Sân trường hồn lạc miên mang
Nụ cười em mãi bàng hoàng trong ta
Bây giờ em đã về xa
Nửa tà áo trắng như là còn đây
Bước chân thoảng nhẹ, vai gầy
Nhớ thương chìm giữa đêm đầy sương sa
Chiều nay ai nhặt xác hoa
Khơi dòng thương nhớ đã qua mấy mùa
Phượng hồng vẫn cứ đong đưa
Bâng khuâng giọt nắng mới vừa rụng rơi.
Cam Lâm, 21/6/2023
Nguyễn Thanh Tòng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang