20/09/23 – 09:09
DỖI HỜN…
VÉN màn tối trăng mềm nhòa nhạt
MƯA cuối mùa từng hạt rơi rơi
ĐỂ cho những đám mây trời
DẮT nhau trốn chạy tìm nơi an lành
TRĂNG tháng Tám một vành tròn trịa
VỀ bên nhau kết nghĩa duyên mình
AI còn giữ mảnh hồn trinh
NGỜ đâu trắc trở duyên tình trái ngang
TRĂNG đơn lẻ võ vàng nhan sắc
CỨ u sầu trẩm mặc tương tư
CẶP tình nhân sắp giã từ
KÈ đâu nổi ngọn sóng như Thủy thần
BÊN nhau đã bao lần muốn nói
MÂY lững lờ một cõi đam mê
VÉN MƯA ĐỂ DẮT TRĂNG VỀ
AI NGỜ TRĂNG CỨ CẶP KÈ BÊN MÂY.
Ngô Quang Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang