20/09/23 – 09:09

DỖI HỜN…
VÉN màn tối trăng mềm nhòa nhạt
MƯA cuối mùa từng hạt rơi rơi
ĐỂ cho những đám mây trời
DẮT nhau trốn chạy tìm nơi an lành
TRĂNG tháng Tám một vành tròn trịa
VỀ bên nhau kết nghĩa duyên mình
AI còn giữ mảnh hồn trinh
NGỜ đâu trắc trở duyên tình trái ngang
TRĂNG đơn lẻ võ vàng nhan sắc
CỨ u sầu trẩm mặc tương tư
CẶP tình nhân sắp giã từ
KÈ đâu nổi ngọn sóng như Thủy thần
BÊN nhau đã bao lần muốn nói
MÂY lững lờ một cõi đam mê
VÉN MƯA ĐỂ DẮT TRĂNG VỀ
AI NGỜ TRĂNG CỨ CẶP KÈ BÊN MÂY.
Ngô Quang Hùng

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân