Dỗi hờn – Thơ Ngô Quang Hùng

20/09/23 – 09:09

Tác giả Ngô Quang Hùng

 

DỖI HỜN…

VÉN màn tối trăng mềm nhòa nhạt
MƯA cuối mùa từng hạt rơi rơi
ĐỂ cho những đám mây trời
DẮT nhau trốn chạy tìm nơi an lành

TRĂNG tháng Tám một vành tròn trịa
VỀ bên nhau kết nghĩa duyên mình
AI còn giữ mảnh hồn trinh
NGỜ đâu trắc trở duyên tình trái ngang

TRĂNG đơn lẻ võ vàng nhan sắc
CỨ u sầu trẩm mặc tương tư
CẶP tình nhân sắp giã từ
đâu nổi ngọn sóng như Thủy thần

BÊN nhau đã bao lần muốn nói
MÂY lững lờ một cõi đam mê
VÉN MƯA ĐỂ DẮT TRĂNG VỀ
AI NGỜ TRĂNG CỨ CẶP KÈ BÊN MÂY.

Ngô Quang Hùng

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: