22/09/23 – 05:09
THĂM VÙNG CAO
Trên cao lộng gió ta dừng
Bậc thang ruộng ở giữa lưng chừng đồi
Mà thương cây lúa đơn côi
Thương người sơn nữ mồ hôi miệt mài
Dưới thung đồng cỏ rộng dài
Hương rừng níu ánh nắng mai xuống gần
Ta đi nhè nhẹ bàn chân
Để đàn bướm chẳng ngại ngần đậu vai
Tính chi ngày rộng tháng dài
Ta vui cùng cảnh thiên thai cõi trần
Túi thơ bầu rượu tình thân
Ta thênh thang giữa phù vân dòng đời
Này cô sơn nữ kia ơi
Bàn tay gieo hạt cho đời sắc hoa
Nếp nương xôi ngũ sắc là
Tình người rộng với bao la đất trời!
9/2023
Nguyễn Thanh Vân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang