25/09/23 – 08:09

NƠI BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC
Hoàng hôn cũng giống bình minh
Bầu trời sắc tím lung linh sắc hồng
Mặt trời mọc ở đằng đông
Rồi xoay một vòng lặn ở đằng tây
Trời xây mây tạo cũng hay
Hết chiều rồi sáng hết ngày lại đêm
Nhưng đâu cứ mãi êm đềm
Những ngày giông tố biết tìm đâu ra
Mặt trời trốn tận nơi xa
Chỉ còn sấm chớp chan hòa cùng mưa
Không thể phân biệt sáng trưa
Mưa giăng khắp lối chẳng chừa nơi đâu
Màng trời chiếu đất như nhau
Bình minh lặng khuất đằng sau chân trời
Hoàng hôn chẳng còn buông rơi
Khiến lòng bỗng thấy chơi vơi mơ hồ
Ngẫm về cuộc sống hư vô
Ngắm bình minh lại nhớ về hoàng hôn
Cuộc sống con người cũng như hệ mặt trời, mới vừa sáng đó đã thấy chiều.

Trần Thị Chiên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân