25/09/23 – 08:09
NƠI BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC
Hoàng hôn cũng giống bình minh
Bầu trời sắc tím lung linh sắc hồng
Mặt trời mọc ở đằng đông
Rồi xoay một vòng lặn ở đằng tây
Trời xây mây tạo cũng hay
Hết chiều rồi sáng hết ngày lại đêm
Nhưng đâu cứ mãi êm đềm
Những ngày giông tố biết tìm đâu ra
Mặt trời trốn tận nơi xa
Chỉ còn sấm chớp chan hòa cùng mưa
Không thể phân biệt sáng trưa
Mưa giăng khắp lối chẳng chừa nơi đâu
Màng trời chiếu đất như nhau
Bình minh lặng khuất đằng sau chân trời
Hoàng hôn chẳng còn buông rơi
Khiến lòng bỗng thấy chơi vơi mơ hồ
Ngẫm về cuộc sống hư vô
Ngắm bình minh lại nhớ về hoàng hôn
Cuộc sống con người cũng như hệ mặt trời, mới vừa sáng đó đã thấy chiều.
Trần Thị Chiên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang