28/09/23 – 02:09
ANH VÀ EM
Con đường ta đi qua
Một quãng đời hằn lên vết xước
Con đường anh trong em
Chông chênh điều mất được
Con đường ta đi qua
Như những hợp ca lúc trầm lúc trỗi
Lúc âm thầm lúc cháy bỏng căn dây
Trong yêu thương đem hạnh phúc đong đầy
Bởi vết xước cũng nảy mầm hoa trái
Thời gian trôi con đường như ngắn lại
Hoa của đất trời hoa cũng phôi phai
Chúng ta đi trên một quãng đường dài
Màu sương khói trên mái đầu không bạc.
Nguyễn Thưởng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang