03/10/23 – 03:10
DẤU CHÂN XƯA
Chiều Thu rực ánh nắng vàng
Mây ngàn lơ lửng gió sang giữa mùa
Đường về gió lạnh bóng thưa
Dừng chân bến cũ như vừa mới qua
Tháng năm nỗi nhớ cho vừa
Sao mà quên được người xưa má hồng
Chiều về ngóng đợi bến sông
Bóng cô gái nhỏ ươm trồng cải hoa
Nhớ em đôi mắt chan hòa
Tay mềm dệt lụa thêu hoa tìm chồng
Một mình đứng đợi bên sông
Đò xưa bến cũ bóng hồng đã xa
Bước sang tuổi luống hoa cà
Lỡ để mùa cải hoa ra trổ ngồng
Yêu người ra bãi ngóng trông
Tìm đâu được bóng dáng hồng ngày xưa
Đêm trăng soi bóng cây dừa
Đi tìm chẳng thấy người xưa trở về
Lá vàng phủ kín triền đê
Chênh chao anh bước lối về không em
Hoàng hôn nỗi nhớ êm đềm
Thu buồn gợi lại những đêm u sầu
Đợi người biết đến bao lâu
Lại thêm mùa lỡ theo màu lá rơi.
Ngày 03/10/2023
Nguyễn Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang