04/10/23 – 10:10

CƠN MƯA CÁT
Có một ngày anh bỗng thấy mưa rơi
Ở xa lắm cuối trời nơi em đứng
Cơn bão lốc vũ vần cây lá rụng
Dải Ngân Hà nao núng hỏi vì sao
Nghiêng về đâu mà gió xoáy cồn cào
Đất rát bỏng muốn ứa trào nham thạch
Vắt khô cả sông băng ngày xa cách
Mơ chập chờn lạch cạch thấy hạt rơi
Phải chăng em xa lắc tận cuối trời
Đem nỗi nhớ đốt rang miền sa mạc
Thành bão lửa cuốn theo cơn gió cát
Cứ chòng chành rắc hạt xuống tình anh.
28/9/2023
Đỗ Văn Chiêu

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân