04/10/23 – 10:10
CƠN MƯA CÁT
Có một ngày anh bỗng thấy mưa rơi
Ở xa lắm cuối trời nơi em đứng
Cơn bão lốc vũ vần cây lá rụng
Dải Ngân Hà nao núng hỏi vì sao
Nghiêng về đâu mà gió xoáy cồn cào
Đất rát bỏng muốn ứa trào nham thạch
Vắt khô cả sông băng ngày xa cách
Mơ chập chờn lạch cạch thấy hạt rơi
Phải chăng em xa lắc tận cuối trời
Đem nỗi nhớ đốt rang miền sa mạc
Thành bão lửa cuốn theo cơn gió cát
Cứ chòng chành rắc hạt xuống tình anh.
28/9/2023
Đỗ Văn Chiêu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang