11/10/23 – 03:10
BẾN VẮNG CON TÀU
Nhận dòng tin em trở lại quê nhà
Hẹn anh đợi nơi sân ga chuyến cuối
Thu nhạt nắng lá vàng bay diệu vợi
Tim dạt dào anh vội tới chờ em
Lòng thầm mơ hai đứa áp môi mềm
Đan tay ấm dưới trăng đêm tuyệt mỹ
Em ngả tựa bờ vai anh thủ thỉ
Hướng mắt nai em chỉ ánh sao trời
Ước đôi mình cùng nhau đến muôn nơi
Như mây trắng quyện tơ trời xanh thẳm
Như quỳnh nở đón trăng thu gửi gắm
Nỗi khát khao sâu đậm dấu nơi lòng
Bao tháng ngày anh khắc khoải hoài mong
Em trở lại bện tơ lòng đôi đứa
Ghép tim mộng cùng khơi lên ánh lửa
Để đông sang tình chan chứa ngọt ngào
Hồi còi tàu vào ga bỗng xôn xao
Tiếng vẫy gọi cùng lời chào đắm đuối
Từng toa ngó em ở đâu em hỡi
Em có nhìn thấy anh tới đón em
Tàu rời đi anh đơn lẻ bên thềm
Sầu rưng rức dưới màn đêm sương phủ
Tim quặn thắt mặc gió sương vần vũ
Từng bước lê nhớ người cũ nao lòng
Lời hẹn thề hỏi em có nhớ không
Ngày đôi đứa đứng bên sông thề nguyện
Anh tự hỏi cớ sao em chẳng đến
Để sầu tư thương bến vắng con tàu.
Nguyễn Gia Kiên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang