11/10/23 – 03:10
BÓNG CHIỀU HỒNG
Có phải em hoa sắc biếc cỏ vàng
Mà nắng chiều xao xuyến dạ bâng khuâng
Bao trăn trở bóng chiều buông gió lặng
Hương nồng nàn đem nỗi nhớ vào thơ
Tình trao nhau tràn ngập trong giấc mơ
Để chiều Thu ấm áp nắng vàng rồi
Thương giấc mộng bao điều người muốn nói
Niềm nhớ thương gửi trọn vào hồn tôi
Đêm trở giấc bước chân ai dồn vội
Lòng ngẩn ngơ mơ đợi ánh trăng lên
Rồi xao xuyến ngóng thuyền tìm về bến
Dạ bồi hồi mong mỏi mùa Thu êm
Gió miên man chiếc lá rụng bên thềm
Hương sữa nồng êm giấc ngủ hồng mơ
Tiếng sóng biển rộn ràng như hơi thở
Nhớ thẫn thờ ngồi ngắm ánh trăng suông
Cuối Thu rồi lòng bỗng thấy vấn vương
Thương con sóng rì rào trong đêm vắng
Ôm bối rối tơ vương trong thầm lặng
Bóng chiều hồng buồn lặng lẽ… vì yêu.
Ngày 11/10/2023
Nguyễn Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang