16/10/23 – 02:10

DẤU VẾT THỜI GIAN
Nắng vàng rơi vội trên sông
Nơi đây quán vắng xa trông chân trời
Hoàng hôn xuống. Bóng chơi vơi
Ân tình ngày đó, theo thời gian trôi…
Tháng năm mưa nắng phai phôi
Nhưng em chẳng thể nào thôi nhớ người
Lúc này đây chị vẫn tươi
Tóc giờ bạc trắng, miệng cười ngây ngô
Chênh chao chiếc lá uá khô
Bên đời hiu quạnh, hư vô xế chiều.
Dáng người ngồi. Bóng đã xiêu
Ngẩn ngơ chị khóc… tự kêu tên mình.
Minh Nguyễn

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân