16/10/23 – 02:10
DẤU VẾT THỜI GIAN
Nắng vàng rơi vội trên sông
Nơi đây quán vắng xa trông chân trời
Hoàng hôn xuống. Bóng chơi vơi
Ân tình ngày đó, theo thời gian trôi…
Tháng năm mưa nắng phai phôi
Nhưng em chẳng thể nào thôi nhớ người
Lúc này đây chị vẫn tươi
Tóc giờ bạc trắng, miệng cười ngây ngô
Chênh chao chiếc lá uá khô
Bên đời hiu quạnh, hư vô xế chiều.
Dáng người ngồi. Bóng đã xiêu
Ngẩn ngơ chị khóc… tự kêu tên mình.
Minh Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang