19/10/23 – 08:10
NỖI NHỚ LÊN NGÔI
Ta ngồi
ngắm giọt sầu lăn
Hòa trong canh vắng
nhớ oằn trĩu đêm
Sương rơi
ướt đẫm vai mềm
Yêu thương mấy thuở…
Khát thèm yêu thương
Ta ngồi
đếm cuộc đoạn trường
Bờ môi bần bật…
dậy vương ái trầm
Ngõ hồn
tê buốt…
lạnh căm
Quyện trong cõi mộng
âm thầm xót xa
Mộng liêu trai…
nẻo ta bà
Bước hoang
về chốn…
phù hoa kiếp đời
Chợt bừng tỉnh giữa..
mù khơi
Theo em nỗi nhớ… lên ngôi bốn mùa…
Trúc Hàn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang