21/10/23 – 08:10
YÊU… THƠ…!
Bởi yêu “Thơ” nên tâm hồn đa cảm
Chiếc lá rơi cũng xao xuyến trong lòng
Từng đêm khuya vàng võ ngọn đèn chong
Nghe sầu rơi đi qua miền ký ức
Lửa yêu đương con tim còn rạo rực
Hoài mơ mộng một tình yêu trinh nguyên
Dẫu thời gian và ngày mai lãng quên
Thì người hỡi muôn đời ta vẫn thế
Sáng trưa chiều dù hoàng hôn bóng xế
Lòng se thắt vẫn trăm ngàn lần yêu
Ngón tay măng lấy chữ dệt thành tên
Rồi ôm ấp giữ gìn không phai nhạt
Dòng sông xanh êm đềm nghe khúc hát
Mai ra khơi sóng vỗ dưới thân tàu
Tình yêu đầu sao dễ chóng phai mau
Đường mây đến chờ mong ngày trở lại
Yêu da diết tâm hồn như cuồng dại
Bước lang thang trong tiềm thức si mê
Chiều quán vắng ai chờ hương cà phê…?
Mình bắt gặp và hình như em đến…!
20/10/2023
Lê Thanh Anh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang