26/10/23 – 02:10

BẾN CŨ CHIỀU ĐÔNG
Ta trở về qua bến một chiều đông
Đò lặng lẽ vì không còn cô lái
Chiều xưa ấy bỏ thuyền cô đi mãi
Chưa một lần quay trở lại nơi này
Đông đến rồi gió lạnh cóng bàn tay
Gom chút nắng cuối ngày mang về ủ
Để nỗi nhớ lên men nồng tình cũ
Nụ hôn đầu có đủ ấm bờ môi
Người đi rồi tình cũng hóa xa xôi
Quên những buổi trao lời đêm trăng khuyết
Tình chẳng vẹn để một người thầm tiếc
Vầng trăng xưa sao biền biệt chưa về
Bao năm rồi mới trở lại bến quê
Muốn tát cạn vớt lời thề năm ấy
Trách con sóng sao vô tình đến vậy
Rất gần rồi mà lại đẩy xa thêm
Ta về đây đứng gội ánh đèn đêm
Nhìn sóng nước vẫn êm đềm lặng lẽ
Cồn cào nhớ ta ru lòng khe khẽ
Đông về rồi vắng vẻ quá sông ơi.
Hoài Phong, 25/10/2023
Lại Văn Phong
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân