Nỗi nhớ mùa đông – Thơ Phạm Tuyết

26/10/23 – 04:10

Tác giả Phạm Tuyết

 

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Mùa đông về gió lùa qua khe cửa
Bao nỗi buồn chan chứa tận lòng em
Sao tự nhiên lại cảm thấy khát thèm
Vòng tay ấm đưa em vào giấc mộng

Anh xa nhà vì mưu sinh cuộc sống
Để khuê phòng buồn trống suốt canh thâu
Nao có hay lúc đó em rất sầu
Mong anh về như hạn cầu mưa vậy

Trời chuyển tiết lòng người thêm troi dậy
Một tình thương thật không có bến bờ
Thấy chàng về thấp thoáng ở trong mơ
Vội thức giấc rồi mong chờ trời sáng

Mình xa nhau biền biệt bao năm tháng
Nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ mùa đông
Bao nhiêu năm ta nên nghĩa vợ chồng
Dù bây giờ má hồng đã phai nhạt.

Phạm Tuyết

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: