26/10/23 – 04:10
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Mùa đông về gió lùa qua khe cửa
Bao nỗi buồn chan chứa tận lòng em
Sao tự nhiên lại cảm thấy khát thèm
Vòng tay ấm đưa em vào giấc mộng
Anh xa nhà vì mưu sinh cuộc sống
Để khuê phòng buồn trống suốt canh thâu
Nao có hay lúc đó em rất sầu
Mong anh về như hạn cầu mưa vậy
Trời chuyển tiết lòng người thêm troi dậy
Một tình thương thật không có bến bờ
Thấy chàng về thấp thoáng ở trong mơ
Vội thức giấc rồi mong chờ trời sáng
Mình xa nhau biền biệt bao năm tháng
Nỗi nhớ nào bằng nỗi nhớ mùa đông
Bao nhiêu năm ta nên nghĩa vợ chồng
Dù bây giờ má hồng đã phai nhạt.
Phạm Tuyết
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang