30/11/23 – 08:11
KHẮC KHOẢI
Đã thấy đông về lạnh, xác xơ…
Nẻo đời cô quạnh đến không ngờ.
Chiều muộn xót thầm thêm lá rụng,
Đêm tàn mở cửa ngóng ngẩn ngơ.
Sớm mai tóc trắng nhuốm bơ phờ,
Gom nhặt lòng buồn biết đủ chưa?
Để thơ khắc khoải cùng năm tháng
Và để tim đầy nhịp vẩn vơ!
14/11/2023
Dương Nam
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang