04/12/23 – 04:12
TRĂNG BUỒN
Em vẫn nhớ lòng, mãi ngất ngây
Đêm trăng đã hẹn ở nơi này
Suốt đêm hai đứa ngồi tâm sự
Trời đầy sương ướt đẫm bờ vai
Anh hứa trăng rằm của năm sau
Sẽ quay về nối lại tình đầu
Và hai đứa sẽ nên chồng vợ
Chẳng để em chờ đợi nữa lâu
Chờ đợi anh – em dạ tái tê
Mấy năm rồi chẳng thấy anh về
Thầm trách đời mình sao bạc phận
Anh biết bao giờ trở lại quê
Trăng rằm sáng rõ tận trời cao
Bao nhiêu kỷ niệm cũ dâng trào
Bổng dòng lệ chảy, lòng đau nhói
Trăng nhìn có thấy dạ nôn nao
Trăng tỏ, em cùng thức với đêm
Ngồi nhìn cảnh cũ thấy buồn thêm
Chỉ có mình em buồn ngóng đợi
Muôn đời cô độc chắc trăng quen
Ánh sáng vầng trăng thật dịu dàng
Nhìn trăng lòng bỗng nhớ mênh mang
Trăng một mình cô đơn trọn kiếp
Em biệt anh duyên nợ lỡ làng.
Ngô Thanh Tùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang