Trăng buồn – Thơ Ngô Thanh Tùng

04/12/23 – 04:12

Tác giả Ngô Thanh Tùng

 

TRĂNG BUỒN

Em vẫn nhớ lòng, mãi ngất ngây
Đêm trăng đã hẹn ở nơi này
Suốt đêm hai đứa ngồi tâm sự
Trời đầy sương ướt đẫm bờ vai

Anh hứa trăng rằm của năm sau
Sẽ quay về nối lại tình đầu
Và hai đứa sẽ nên chồng vợ
Chẳng để em chờ đợi nữa lâu

Chờ đợi anh – em dạ tái tê
Mấy năm rồi chẳng thấy anh về
Thầm trách đời mình sao bạc phận
Anh biết bao giờ trở lại quê

Trăng rằm sáng rõ tận trời cao
Bao nhiêu kỷ niệm cũ dâng trào
Bổng dòng lệ chảy, lòng đau nhói
Trăng nhìn có thấy dạ nôn nao

Trăng tỏ, em cùng thức với đêm
Ngồi nhìn cảnh cũ thấy buồn thêm
Chỉ có mình em buồn ngóng đợi
Muôn đời cô độc chắc trăng quen

Ánh sáng vầng trăng thật dịu dàng
Nhìn trăng lòng bỗng nhớ mênh mang
Trăng một mình cô đơn trọn kiếp
Em biệt anh duyên nợ lỡ làng.

Ngô Thanh Tùng

 

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: