08/11/22 – 03:11
MÙA CÚC HỌA MI BUỒN
Em có nghe chăng …mùa cúc về rồi đó
Họa mi đã nở trắng xóa cả cánh đồng
Và thế là… trời đã chuyển sang đông
Họa mi buồn như nỗi lòng ta đó…!
Cái lạnh mùa đông theo trong từng hơi thở
Se sắt lòng… rạn vỡ cả trái tim
Những bông cúc nhỏ đã cùng ta đi tìm
Biết bao mùa đông về lặng im nhìn cúc nở…
Cánh cửa mùa đông lại một lần nữa mở
Bông cúc trắng ngần cười rạng rỡ đón đông
Họa mi kia sao không nói hộ lòng
Để nỗi buồn theo mùa đông về bên ấy…!
Mùa cúc họa mi buồn cho lòng ta thức dậy
Cánh tả tơi… run rẩy trước gió mùa
Chỉ còn lại kia những nụ nhỏ li ti
Như chờ đợi những gì ấm áp nhất…!
Mùa đông này chắc họa mi hết buồn thật
Mùa họa mi buồn sẽ biến mất trong ta
Chỉ còn lại đây những bông trắng nhạt nhòa
Theo thời gian tàn dần trong giá buốt…!
Thùy Dương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang