Chùm thơ Tình Khúc Mùa Đông – Tác giả Trần Thị Hải Yến

19/11/22 – 01:11

Nắng đông

Đông ngập ngừng nắng chia đôi nỗi nhớ
Nửa níu thu, nửa chới với giao mùa
Gió hờ hững giận hờn mái nhà xưa
Sợ đông giá còn lùa qua khe cửa.

Nắng thẫn thờ để mình em ở giữa
Nửa quá khứ, nửa hiện tại… không anh
Nắng miên man vờn tóc em hiền lành
Như ngày xưa anh vuốt ve sợi nhớ

Đông theo nắng trở về trên phố nhớ
Còn anh?
Theo Đông về trong nỗi nhớ riêng em.

 

 

Cho em một ngày

Cho em một ngày nắng
Giữa những ngày bão giông
Một tương lai màu hồng
Trên đường đời sỏi đá

Cho em ngày băng giá
Có thêm ngọn lửa hồng
Lạc giữa cõi trời đông
Đôi bàn tay ấm áp

Một ngày trôi chậm chạp
Em nhìn nắng mai lên
Ôm quá khứ ngủ quên
Ngày mai trời sẽ sáng

Em sẽ nhìn nắng rạng
Đùa vui với trời hồng
Giữa cõi đời bão giông

Một ngày thật êm ả

Quên cuộc sống hối hả
Về cuộc sống bình yên
Gửi gắm những muộn phiền
Sau nụ cười hạnh phúc.

3/2022

 

Đông cũ

Nếu có thể cho em được trở lại
Miền hoang hoải ở một vùng quê nghèo
Năm cuối cấp đôi mắt thật trong veo
Tình yêu chớm lần đầu đèo đi học

Ừ ngày đó chỉ là hai đứa nhóc
Xe Phượng Hoàng lọc cọc cả mùa đông
Tan trường về ngắm cải vàng bên sông
Hẹn với nhau học xong cùng quay lại

Đông năm ấy trở về miền xa ngái
Chỉ riêng em vẫn khắc khoải trở về
Để thong dong thả bộ trên triền đê
Ôm xóm nhỏ của miền quê hai đứa

Dấu yêu xưa chẳng được cùng thắp lửa
Mà sao em cứ lần lữa đợi chờ
Đông năm nay giật tỉnh khỏi giấc mơ
Vẫn nhung nhớ về một mùa đông cũ.

10/2022

Ảnh minh hoạ internet

 

Những đứa trẻ vùng cao

Những đứa trẻ sống cheo leo sườn núi
Hàng ngày chỉ lầm lũi chuyện mưu sinh
Chúng mơ ước như các bạn người Kinh
Chăn bông chần, quần áo ấm… đi học

Những đứa trẻ sống lưng chừng sườn dốc
Tuổi rất nhỏ đã gùi sắn địu em
Nương rẫy, gác bếp… mặt mũi lấm lem
Đông vùng cao quá quen với băng giá

Những đứa trẻ sống chông chênh vách đá
Hủ tục tảo hôn đã khoá những ước mơ
Làm cha mẹ ở cái tuổi dại khờ
Cái nghèo đói đeo đẳng cái nghèo đói

Rồi một ngày thôn bản dần đổi mới
Giáo viên, bác sỹ… về với bản làng
Trẻ biết đọc, biết viết… mở sang trang
Được đi học… về xây dựng thôn bản

Hủ tục tảo hôn, ép cưới, gả bán
Được xoá dần bằng văn minh rẻo cao
Không còn đốt nương rẫy như ngày nào
Mà áp dụng mô hình hợp tác xã

Những đứa trẻ giờ làm cán bộ xã
Mang ước mơ để thắp sáng ước mơ
Trẻ vùng cao giờ đã có tuổi thơ
Mùa đông ấm… được đến trường đi học.

 

Tìm… một mùa cúc hoạ mi

Hoạ Mi ơi! Có phải đông rất gần
Trời trở gió, cây cũng dần thay lá
Gánh Hoạ Mi chúm chím cười nắng toả
Trên phố phường tưởng lạ mà hoá quen

Hoạ Mi ơi! Anh thầm gọi tên em
Một loài hoa người yêu xưa từng thích
Nhưng em ơi… cái thời tuổi tinh nghịch
Mãi xa rồi… người ấy cũng xa anh

Là em đó! Nhụy vàng, cánh mong manh
Trắng tinh khôi nắng hanh hao chẳng úa
Bao đông rồi em vần giữ lời hứa
Trở theo mùa lần lữa níu đông qua

Anh ngỡ mình đã quên một loài hoa
Nhưng khẽ gọi tên em trong tiềm thức
Em rạng rỡ trên phố xưa đông đúc
Mặc anh tìm… một mùa cúc Hoạ Mi.

Trần Thị Hải Yến

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: