Chùm thơ Tinh Hoa – Tác giả Trần Dũng

21/11/22 – 03:11

Tác giả Trần Dũng

 

MÙA CỦA YÊU THƯƠNG

Thu tàn- Đông chạm ngõ
Cho ai đó ngẩn ngơ
Cuối thu vàng chờ đợi
Ngàn nỗi nhớ chơi vơi

Thu muộn của tôi ơi
Đành thốt lời ly biệt
Đượm ánh buồn mắt biếc
Bao nuối tiếc tình thu

Đông mang sương mù đến
Gọi bấc lạnh chao chênh
Đan tay đôi bạn trẻ
Chung bước trong êm đềm

Mùa của những ấm êm
Khi mặc chiếc áo len
Quay quần bên chăn ấm
Cốc chè đậm hàng đêm

Đến sau này lớn lên
Đêm đông thể nào quên
Tình thân nào đong đếm
Ngàn nỗi nhớ dịu êm

Đông trìu mến trong tôi
Nhớ một thời nông nổi
Tuyết trắng giăng khắp lối
Sưởi ấm trọn vành môi

Đông cho ta cảm nhận
Trong sâu thẳm tâm hồn
Yêu chân thành cuộc sống
Mùa Đông- mùa yêu thương…

05/11/2022

 

MÙA LÁ VÀNG RƠI

Tháng tám dần qua, Thu còn ở lại
Heo may chiều mê mải khúc tình thu
Xa hạ nhớ… lời ru buồn tiếc nuối
Lòng bùi ngùi lưu luyến tuổi học sinh…

Mấy mươi Thu in đậm những ân tình
Ngày lại ngày những mưu sinh cuộc sống
Hoài bão, ước mơ… còn, mất… mong manh
Thành công, thất bại… đôi lúc song hành

Mùa thu với bao tình yêu chắp cánh
Những mảng vàng lấp lánh dần trôi
Tháng chín đang về thổn thức… bồi hồi
Mùa lá vàng rơi một đời luyến nhớ

Cuộc đời con người… tựa hồ chiếc lá
Nảy mầm non qua bão tố mưa sa
Trong kiếp luân hồi những giận dữ… hiền hoà…
Như đời người nhiều phong ba… bình lặng…

MÙA LÁ VÀNG RƠI… nghe tâm hồn sâu lắng
Mấy mươi thu, mấy mươi mùa đắng cay
Tâm sự thầm kín một đời ai hay biết
Thật mong manh, vội nói tiếng biệt ly…

Tôi yêu MÙA LÁ VÀNG RƠI tha thiết
Như quy luật muôn đời, có diệt, có sinh…
Đó là lúc giúp ta nghĩ lại mình
Chỉ muốn CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG là hình vẽ

Mong thế thôi…đời người nên mạnh mẽ
CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG sẽ chẳng thể nào rơi…                         

 26/08/2022

 

Nghĩ về mẹ

Bao nhiêu suy ngẫm trong tôi
Giai điệu thương mến, bồi hồi nhớ mong
Hình ảnh mẹ mãi trong lòng
Tình mẹ ấm áp, sáng trong vô vàn.

Con chào đời, mẹ cưu mang
Nuôi con khôn lớn, muôn ngàn nỗi lo
Hình hài con, mẹ ban cho
Đẻ đau, mang nặng, giày vò tâm can

Từ giây phút ấy con mang
Tình sâu, nghĩa nặng mẹ ban đời mình
Ngày qua, tháng lại mưu sinh
Nuôi con khôn lớn quên mình vì con…

Có những lúc, mẹ mõi mòn
Vì con xúc phạm, héo hon tuổi già
Mẹ ơi ! Mong mẹ lượng tha
Để cho đời mẹ tuổi già cậy con…

Con mình cũng đã lớn khôn
Nước mắt chảy xuống… để còn thương yêu
Nuôi con mới xót xa nhiều
Công ơn của mẹ… bao nhiêu đắp bù?

20/10/2022

Ảnh minh hoạ internet

 

ĐƯỜNG TRẦN CÕI TẠM

Bạn ơi! Trần gian là cõi tạm
Kiếp nhân sinh ai biết được chữ ngờ
Cuộc đời này đâu phải chốn mộng mơ
Đâu phải nơi cho mọi người tỷ thí

Đua tranh nhau để có được những gì?
Thanh thản sống đến răng long, bạc tóc
Trần trụi cuộc đời lắm điều ô trọc
Nên tự mình tìm góc nhỏ bình yên

Tội tình gì, ta mãi nghĩ man miên
Hay đố kỵ những hơn, thua, được, mất
Đến mai kia vùi sâu trong lòng đất
Đem được gì những vật chất trần gian

Vậy bạn nhé thế gian này cõi tạm
Nên tâm mình đừng đeo bám thị phi
Vui vẻ sống… đón bình minh mỗi sáng
Để cuộc đời mãi thanh thản… bình an…

15/11/2022

Trần Dũng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: