Chùm thơ Tinh Hoa – Tác giả Tống Thu Ngân

21/12/22 – 08:12

Gánh con

(Tặng mẹ tôi- Người đàn bà đã dành cả thanh xuân nặng gánh hai vai để nuôi đàn con khôn lớn!)

À… ơi… mẹ gánh đàn con
Đi qua giông bão mỏi mòn tháng năm
À… ơi… sen nở trong đầm
Bốn mùa mưa nắng mẹ dầm nắng mưa

À… ơi… mẹ gánh nặng chưa
Đi qua cuộc chiến cũng vừa hoàng hôn
Thanh xuân mẹ gánh bồn bồn
Muối dưa, muối cải, mò tôm, bắt còng

Mùa thu mẹ gánh sen hồng
Gánh thêm hoa cúc cho đồng hai vai
Mùa xuân, mẹ gánh cành mai
Gánh căn nhà dột, sửa hoài chưa xong

Người ta còn nhỏ nôi hồng
Con nằm trong thúng, mẹ phồng đôi chân
Sớm hôm mẹ vẫn tảo tần
Thân cò lặn lội tủi thân khóc òa

Mẹ đem cơm cấy đồng xa
Hai đầu quang gánh cũng là gánh con
Mẹ nay mắt lệ vẫn còn
Đàn chim tung cánh mẹ buồn chơi vơi

Mẹ ngồi đếm mấy xuân rơi
Thanh xuân mẹ gánh mặt trời lên non
À… ơi… sông cạn đá mòn
Giờ đây mẹ vẫn mõi mòn… gánh con…

Ảnh minh hoạ internet

Nhớ bông điên điển

Đi xa tôi nhớ Tháp Mười
Nhớ bông điên điển đứng ngồi không yên
Nhớ làm sao, buổi chiều nghiêng
Cha đi câu cá, chèo thuyền hái bông

Canh chua có vợ, có chồng
Có con bên cạnh ấm lòng nhà quê
Nhớ mùa nước nổi nhiêu khê
Chống xuồng ba lá đi về có nhau

Ngày mưa bông súng chấm chao
Nhà chòi cha cất trên cao nước tràn
Đơn sơ nhưng vẫn nồng nàn
Cha đi sạ lúa, mẹ đan áo hồng

Cá linh không chạy ngược dòng
Đời con hạnh phúc mênh mông biển tràn
Mẹ cha là cả thế gian
Con đi khắp chốn gian nan vẫn cười

Mẹ cha là cả cuộc đời
Tấm gương thầm lặng soi đời cho con
Đời cha là những điểm son
Đời mẹ gồng gánh đàn con nên người

Nhớ bông điên điển tuyệt vời
Mẹ ngồi gội tóc, cha ngồi đàn ca
Con bi bô gọi tiếng ba
Giữa mùa nước nổi cả nhà bên nhau

Cháo rau cũng thấy ngọt ngào
Cuộc đời dung dị, thanh cao với người
Tham chi nhân phẩm… đánh rơi
Tiếng nhơ rửa cả một đời chưa xong

Canh chua điên điển bão giông
Nghìn năm vẫn nhớ ruộng đồng quê cha…

 

Giấc mơ của rừng

Ù… ù… ù… ù… u… ù… u…
Ù… ù… ù… ù… u… ù… u…
Rừng hoang vu, gió reo vi vu
Rừng cháy nắng trái tim ngục tù

Rừng ôm nhau vượt qua bao khổ đau
Rừng ôm nhau vượt qua bao nghẹn ngào
Rừng khô héo vì những kẻ ham giàu
Rừng uất nghẹn lìa nhau trong lao đao

Rừng ơi… bao mầm xanh xôn xao
Kề vai nhau vượt qua khổ đau
Dưới ánh mặt trời ta tìm nhau
Dưới ánh mặt trời ta cần nhau

Rừng ơi ta vượt qua bao thương đau
Cùng cất lên tiếng nhạc rừng nghẹn ngào
Xua đi bao ngày dài tăm tối
Nắm chặt tay nhau, vượt qua cơn sóng trào

Ù… ù… ù… ù… u… ù… u…
Ù… ù… ù… ù… u… u… u…
Ôi… tiếng nhạc rừng qua bao thiên thu
Muôn loài thú hoang ngác ngơ… gầm rú

Rừng xanh ơi ta cùng bên nhau
Người… người ơi vượt qua nghẹn ngào
Rừng xanh ơi vươn lên dưới ánh mặt trời
Bình minh ơi đã về nơi nơi…

 

Sáng nay con ra đồng

Sáng nay con ra đồng
Không có mặt trời hồng
Không có đàn bướm lượn
Chỉ có gió ngày đông

Sáng nay con ra đồng
Trời rét chẳng áo bông
Đôi chân trần lội nước
Đất với bùn mênh mông

Những bó mạ xanh non
Miệng con vẫn cười giòn
Con chẳng nề khó nhọc
Mồ hôi nhỏ lon ton

Con chỉ sáu tuổi thôi
Cái tuổi còn ham chơi
Thế mà con ra ruộng
Gieo mầm xanh cho đời

Mai kia mạ trổ ngồng
Một đồng lúa mênh mông
Bướm vàng bay chấp chới
Lúa vàng trỗ bên sông

Sáng nay con ra đồng
Xin trời đừng mưa giông
Cho ướt đời con trẻ
Cầu cho lúa trĩu bông…

Tống Thu Ngân

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: